Tây Hồ Hàng Châu là viên ngọc giữa lòng tỉnh Chiết Giang. Nơi đây từ lâu đã trở thành biểu tượng của vẻ đẹp cổ điển, thanh tao và đậm chất thơ của Trung Hoa. Nhưng điều khiến Tây Hồ trở nên khác biệt không chỉ là cảnh sắc sơn thủy hữu tình mà còn là những câu chuyện huyền thoại, tình sử và giai thoại huyền bí gắn liền với từng góc hồ, từng nhành liễu, từng ngọn tháp soi bóng xuống mặt nước.
Bài viết hôm nay, Tourhot24h.vn sẽ cùng bạn khám phá những câu chuyện huyền thoại về Tây Hồ nhé!
1. Huyền thoại Tây Hồ – Viên ngọc rơi từ thiên giới
Theo truyền thuyết dân gian, thuở xưa có một con rồng ngọc và một con phượng hoàng sống ở thiên cung. Họ cùng nhau mài giũa một viên ngọc quý lấp lánh, tỏa ánh sáng khắp trời đất. Ánh sáng ấy khiến Nữ Vương Tây Vương Mẫu ghen tức, bà sai thần binh cướp lấy viên ngọc. Trong cuộc giằng co dữ dội, viên ngọc rơi xuống trần gian hóa thành một hồ nước trong vắt, bốn mùa soi bóng mây trời, đó chính là Tây Hồ.

Cảm thương cho viên ngọc, rồng ngọc và phượng hoàng hóa thành hai ngọn núi Long Sơn và Phượng Hoàng Sơn để canh giữ viên ngọc mãi mãi. Từ đó, mỗi khi nhìn mặt hồ lung linh phản chiếu ánh trăng, người ta tin rằng đó là ánh sáng còn sót lại của viên ngọc trời.
2. Truyền thuyết tình yêu Bạch Xà – Hạ Huyền
Nếu nói đến huyền thoại lãng mạn nhất Tây Hồ, bạn chắc chắn không thể bỏ qua chuyện tình Bạch Xà (Bạch Tố Trinh) và Hạ Huyền (Hứa Tiên). Đây cũng được xem là một trong tứ đại truyền kỳ của Trung Hoa.

Ngày mưa xuân năm ấy, Hạ Huyền là chàng thư sinh hiền lành vô tình gặp một cô gái thanh tú bên cầu Đoạn Kiều. Cô che ô giấy dầu, ánh mắt nhẹ buồn, dáng vẻ như từ tranh bước ra. Hai người nên duyên và mở hiệu thuốc cứu người. Nhưng không ai biết cô gái ấy chính là Bạch Xà – một linh xà tu luyện ngàn năm, mang lòng yêu người trần.
Khi sự thật bị phát hiện, Pháp Hải – vị hòa thượng trấn giữ chùa Kim Sơn cho rằng đó là tội lỗi trời không dung, nên bắt giam Bạch Xà dưới Tháp Lôi Phong bên bờ Tây Hồ. Tình yêu giữa người và yêu vượt qua ranh giới sinh tử trở thành biểu tượng của lòng chung thủy và sự hy sinh.

Ngày nay, khi đứng dưới chân tháp Lôi Phong ngắm hoàng hôn buông xuống hồ, nhiều du khách vẫn nói họ nghe thấy tiếng gió như lời thì thầm của Bạch Xà gọi Hạ Huyền da diết, nhẹ như hơi sương.
3. Tam Đàn Ấn Nguyệt – Ánh trăng soi ba lần xuống hồ
Nếu nhìn tờ 1 nhân dân tệ của Trung Quốc, bạn sẽ thấy hình ba ngọn tháp đá nhỏ nổi giữa mặt nước. Đó chính là Tam Đàn Ấn Nguyệt, biểu tượng nổi tiếng nhất của Tây Hồ.
Người dân kể rằng, xưa kia có một con thủy quái ẩn dưới hồ gây sóng gió cho dân lành. Một bậc hiền nhân đã dựng ba trụ đá để trấn yểm con quái, giữ cho mặt hồ yên bình. Mỗi trụ đá có ba lỗ tròn. Vào đêm rằm Trung thu, khi ánh trăng chiếu xuống hồ, ánh sáng phản chiếu qua các lỗ ấy tạo thành chín vầng trăng nhỏ lung linh trên mặt nước.

Cảnh tượng ấy khiến bao thi sĩ rung động. Nhà văn Tô Đông Pha từng viết:
“Trăng dưới nước là trăng trên trời, người trước mặt là người trong tim.”
Chính vì vậy, “Tam Đàn Ấn Nguyệt” không chỉ là cảnh đẹp mà còn là biểu tượng của sự hòa hợp giữa thiên nhiên và tâm hồn con người.
Xem thêm “Bắc Kinh trong phim ảnh Trung Quốc”
4. Tháp Lôi Phong và cầu Đoạn Kiều
Hai địa danh được nhắc đến nhiều nhất quanh Tây Hồ chính là tháp Lôi Phong và cầu Đoạn Kiều.
Tháp Lôi Phong được xây dựng từ năm 975, từng đổ sập vào năm 1924 rồi được phục dựng lại vào năm 2002. Ngọn tháp soi bóng xuống hồ khi chiều tà tạo nên cảnh “Lôi Phong hoàng hôn” – một trong “Thập cảnh Tây Hồ” nổi tiếng.

Cầu Đoạn Kiều là nơi bắt đầu câu chuyện tình Bạch Xà. Cầu nhỏ, đơn sơ nhưng mỗi mùa xuân, khi mưa phùn giăng nhẹ, người ta lại nhớ đến khoảnh khắc “mượn ô làm duyên” vừa đẹp vừa man mác buồn.
Đi giữa hai địa danh ấy, người ta có cảm giác như đang bước trong một cuốn truyện cổ mà mỗi viên đá, mỗi giọt nước đều thì thầm kể chuyện.
5. Gặp lại “Tô Đông Pha” và những thi nhân xưa
Tây Hồ không chỉ có cảnh đẹp và huyền thoại mà còn là chứng nhân của thơ ca và văn học Trung Hoa. Nhà thơ Tô Đông Pha – người từng làm quan ở Hàng Châu đã để lại vô số áng thơ về nơi này. Ông còn cho xây dựng Tô Đê là con đường đất dài 2,8km vắt qua hồ.
Vào mùa xuân, hai bên đê là hàng liễu xanh rủ bóng, hoa đào nở rực, nước hồ ánh lên như gương trời. Người Hàng Châu gọi đó là “Tô Đê xuân hiểu” – cảnh đẹp không thể bỏ lỡ khi đến đây.

Ngoài Tô Đê, còn có Bạch Đê – con đường đặt theo tên Bạch Cư Dị, một nhà thơ đời Đường. Mỗi bước chân đi trên hai con đê ấy như nối liền ngàn năm văn chương với thực tại, nơi con người và thiên nhiên hòa làm một.
Đến Tây Hồ, bạn không chỉ ngắm cảnh mà là bước vào một không gian kể chuyện, nơi mỗi làn gió, mỗi nhành liễu đều mang hơi thở của quá khứ. Hồ vẫn ở đó bình yên, lấp lánh như viên ngọc rơi từ trời và con người vẫn tìm đến để lắng nghe những huyền thoại xưa được kể lại bằng ánh trăng, mặt nước và lòng người. Một chuyến du lịch Tây Hồ Hàng Châu để cảm nhận vẻ đẹp lãng mạn, dịu dàng là rất xứng đáng.





